Thứ Bảy, 7 tháng 2, 2015

Một người "YÊU VIỆT NAM ĐẾN CHÁY LÒNG" đã ra đi!

Đặng Bích Phượng

Bệnh có căn. Chả cứ bác sĩ mới biết điều này. Có bệnh thì nhìn ngoài cũng biết. Có bệnh phải mổ ra mới biết. Nhưng bệnh nào cũng đều có triệu chứng cả.
Bệnh thì trăm nghìn loại bệnh. Cái tôi chỉ muốn nói ở đây là bệnh tinh thần như điên loạn, hay tâm thần. Người ta điên vì tình, điên vì sợ, điên vì đói.... tôi không dám lạm bàn vì không có kiến thức. Nhưng có một thứ bệnh mà người ta cho là điên, là tâm thần: đó là bệnh nói thật quá!

Một ngày nọ, tôi đọc tin trên mạng, thấy một tiến sĩ khoa học tên là Đỗ Xuân Thọ đòi đốt thẻ đảng, nếu đảng không từ bỏ chủ nghĩa Mác-Lê Nin!
Nói gì thì nói, nó khác gì tiếng sét giữa trời quang?
Ngoại trừ những gì tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ nói về khoa học mà tôi mù tịt, còn những gì ông ấy nói về đời thường, tôi thấy nó hoàn toàn như mọi người bình thường khác. Vì những gì ông ấy nói về đời thường ấy nó cũng là những suy nghĩ của tôi, hoặc tôi thấy nó có lý. Chỉ mỗi tội nó thật quá, và nó động chạm quá. Động chạm đến tận đấng chí tôn của giới hiện đang cầm quyền bằng súng đạn và nhà tù. May mà trong hiến pháp không có tội đốt thẻ đảng, chứ không chắc ông cũng rũ tù. Bản thân ông đã hai lần bị tai nạn xe máy. Mỗi lần gãy một chân. Và ông có quyền nghi ngờ rằng, tai nạn đó là có kẻ chủ ý gây nên.
Năm 2011, trong những cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội, đôi khi người ta thấy một người đàn ông có tuổi, gày gò, chống nạng tập tễnh đi trong đoàn biểu tình. Ngày 17/7/2011, ông bị công an bắt lên xe buýt, chở về đồn công an phường Mỹ Đình. Bấy giờ nhiều người mới nhận ra đó là tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ.
Rồi mọi người biết đến facebook của ông. Biết đến những mẩu truyện ngắn đôi khi lãng mạn,đôi khi thuộc thể loại viễn tưởng của ông. Ông hay cả chửi tục. Nhưng cách chửi của ông không hề chứa đựng một tâm địa ác độc, hay một chút gì đó hằn học, mà chỉ thể hiện nỗi uất ức của một người hoàn toàn tỉnh táo, trước một xã hội “hỗn loạn về đạo đức, hoang vu về tinh thần” như có người nào đó từng nhận xét. Mà thật lạ, nếu cho những gì ông nói là tâm thần, sao ông thật khéo chọn, khi biết yêu đồng đội, yêu đất nước, biết ghét kẻ thù xâm lược, ghét lũ quan tham hại dân hại nước?
Tối ngày 5/2/2015, sau một cơn co thắt tim, tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ đã đột ngột ra đi, khiến nhiều cư dân mạng trong và ngoài nước bàng hoàng, thương tiếc.
Vài lời vĩnh biệt tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ, một người “tâm thần”, “yêu Việt Nam đến cháy lòng”!
Mong anh an nghỉ.
Em gái trên mạng của anh.
------------------
P/S: câu Yêu Việt Nam đến cháy lòng là câu của tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ.

Không có nhận xét nào: