Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2015

KHÔNG ĐỀ

Có nỗi đau xé tan lồng ngực
Giọt nước mắt chực rơi được nuốt vội vào trong
Có nỗi niềm đè nặng trong lòng
Canh cánh
Cô hàng hoa chở mùa xuân lấp lánh
Kéo nón giấu phận mình sau mỗi tiếng cười tươi
Phố phường nhộn nhịp
Những ngày cuối năm
Tất tả
Góc đường nào vất vả phận lầm than

Kìa là dân oan
Kìa anh cữu vạn
Này rượu thịt ê hề
Này ứ hự tham quan
Kìa đất kìa nước chảy máu, tan hoang
Này những đỏm dáng, học làm sang
Này những tính toan lừa lọc hại người không chớp mắt
Này ích kỷ nhỏ nhen
Này hèn nhát
Bịt tai, che mắt, tự cắt lưỡi mình để tàn ác lên ngôi
Này nghị gật, trí thức ngủ ngồi
Này mê lú, tham tàn, ngu dốt
Bán nước bán mình đội lốt vinh quang
Nợ ân tình, nợ non nước, giang san
Nợ cháu con, nợ tiền nhân đất nước
Nợ máu nợ xương cha ông đi trước
Nợ đồng bào: dân chủ, tự do
Những bà mẹ lang thang, những đứa bé chưa no
Những cô gái bán mình tìm chồng xứ lạ
Có làm anh đau lòng, buồn bã?
Có làm chị nhói lòng?
Anh chị có vui không?
...
Tương lai nào có thể đợi trông
Khi chúng ta là những người vô cảm?
Tự hỏi chính mình...
Có dám trả lời không

Không có nhận xét nào: